Hẹn ước
Tôi đi tìm một chai Gin. Mùa Giáng Sinh trước trong buổi tiệc gặp lại vài người bạn lớn, chị C. kể về chai gin ấy.
Chị kể nó là chai Gin ngon nhất thế giới hiện đại này. Nó sexy, dĩ nhiên, không phải kiếu sexy của Peaky Blinder. Tên có nó là Old Tom - Mèo Tom già. Con Mèo Tom tội nghiệp của bộ phim hoạt hình trẻ nhỏ hiện về. Con Mèo luôn phải đuổi theo một con chuột tinh ranh ma quái. Con Mèo đóng vai ác. Dẫu sao thì chai Gin ngon nhất mà chị C. từng được uống tên như vậy. Chị C. cũng không quên nhắn rằng khó tìm lắm, vì hàng xách tay. Bartender bảo mùa dịch vừa rồi đứt hàng.
“Mùa dịch vừa rồi” là câu chuyện huyền thoại cận hiện đại. Nó cuốn đi rất nhiều thứ hiển nhiên, tạo ra những hiển nhiên khác.
Tôi không săn lùng nó trên các sàn thương mại điện tử như cách hay làm khi mua kem chống nắng. Tôi cũng không tìm trên google như thói quen tìm kiếm địa chỉ ăn uống. Tôi đến hỏi mỗi khi có dịp ghé một quán bar. Cái tên ấy - Old Tom - trở thành lời hẹn ước trong lòng mình “rồi sẽ có lúc nếm được vị của nó”
Thỉnh thoảng những ước hẹn mong muốn nho nhỏ như vậy, biến thành ngọn gió mát, như nụ hôn tình nhân thơm mùa dưa gang.