Chuyện 1: Áo ngủ
Phụ nữ chúng tôi cần lãng mạn. Chúng tôi có thể quên đi hành trang cần thiết đó trong lúc vội vàng lớn khôn, vội vàng thành đạt, vội vàng ấm êm.
Nhưng chúng tôi cần lãng mạn. Mỗi năm các nhà sản xuất phim từ nhiều nền điện ảnh khác nhau liên tục nỗ lực khoả lấp nhu cầu ấy. Chúng tôi có thể vừa coi vài phút đã biết sự tình phim thế nào, nam chính làm gì ở phút thứ bao nhiêu trong cuộc đời nữ chính. Nhưng chúng tôi vẫn coi.
Sự lãng mạn chúng tôi cần có rất nhiều yếu tố, nhiều mặt. Một viên kim cương quý cần được nuông chiều để không bị trượt giá cùng thị trường. Nếu lãng mạn chỉ là lời nói ngọt ngào nghe cho “đã” thì ấu trĩ quá. Chúng tôi phức tạp hơn vậy nhiều. Nếu lãng mạn chỉ là một hình ảnh đẹp, thơm, mịn chẳng phải nông cạn sao? Nếu lãng mạn chỉ là sự xả thân, phụng sự thì chúng tôi khác gì các bậc vua chúa cầm quyền ngày xưa.
Lãng mạn nói xa thì thật xa, mà gần chính ra ngay trước mặt. Nói phù phiếm cũng chẳng sai vì có ai đào lãng mạn lên ăn được đâu, nhưng thật sự quan trọng như một nhu cầu căn bản. Chúng tôi tìm kiếm lãng mạn bằng cả sự chân thành cuộc đời mình.
Chuyện đó xem ra rất khó, cho một người đến tuổi cần phải gọi bằng cô khi đang thử bộ quần áo ngủ màu xanh lơ mát lạnh trên tay.
Hôm nay tôi sắm sửa cho mình ít quần áo mới, không hiểu sao lại chọn đồ ngủ. Việc ngủ với tôi vô cùng dễ, thật may mắn. Vì thế việc mua thêm phụ kiện cho giấc ngủ như một bộ đồ thương hiệu được đồng nghiệp mách tên, giá bằng cả đôi giày công sở xịn, không có chút đóng góp gì cho giấc ngủ ngon. Biết đâu sẽ có lúc mình cần đến nó để trở nên xinh đẹp trong phòng ngủ, cho ai đó ngắm hẳn nhiên rồi.
Tôi vừa chia tay một cuộc tình thứ ba. Thật nhiều người nghĩ tôi có tình trường sặc sỡ. Chị em đi uống khuya cùng nhau cứ nhất nhất đòi tôi kể đi kể đi. Ngẫm lại tất cả chỉ có một vài dòng thế này “Chúng tôi gặp nhau nhân dịp X -> tôi thấy anh ấy khá là Y -> và hẹn hò trong khoảng thời gian Z -> chia tay vì M’” Cứ như vậy 3 lần, cho 3 mối tình.
Tôi nói ở trên, phụ nữ cần lãng mạn. Nhưng đến giờ tôi chưa thấy lãng mạn khiến mình thoải mái vui vẻ và say sưa sống trong nó. Tôi muốn gì nhỉ? Tôi muốn một sự lãng mạn không có đoạn chấm dứt khi một trong hai người bắt đầu có dấu hiệu suy giảm hormone dopamine. Tôi muốn sự bất tử của lãng mạn. Và tôi tin, những cuộc tình không làm được việc ấy. Những cuộc tình chính là X – Y – Z cho kết cuộc M.
Sau khi chọn đồ bộ đồ ngủ ưng ý, và, kịp nhắc em bé đứng quầy thanh toán về cách xưng hô, tôi ghé sang nhà sách.